Tác giả: Nguyễn Ức 阮億
Dịch thơ: Đỗ
Quang Liên
荼蘼
壓架初開三兩枝
上陽宮女對愁時
一生不識梅花面
獨殿韶光作後期
Áp giá sơ khai tam lưỡng chi
Thượng dương cung nữ đối sầu thì
Nhất
sinh bất thức mai hoa diện
Độc điến thiều quang tác hậu kỳ
Dịch nghĩa:
Hoa đồ mi
Vài ba cành mới nở đè lên trên giàn,
Cũng
là lúc người cung nữ ở Thượng Dương đang sầu khổ;
Suốt đời chẳng biết mặt hoa
mai là gì,
Riêng mình đến muộn, lẽo đẽo theo sau bóng thiều quang.
Dịch thơ:
I
Mấy cành mới nở ép trên giàn,
Đúng lúc sầu đau
gái Thượng Dương;
Cuộc sống, hoa mai đâu chẳng biết,
Riêng mình lẽo đẽo bóng
thiều quang.
II
Vài cành mới nở trên giàn,
Vừa khi cung nữ thở than nỗi sầu,
Hoa mai chẳng biết là đâu,
Riêng mình lẽo đẽo đến sau xuân tàn.
Chú thích:
- Đồ mi ta quen gọi là Trà mi
- Đường Huyền Tông say
mê Dương Quý Phi, bỏ quên tất cả cung nữ ở Thượng Dương, cung nữ ở đây thở than
với nhau về cảnh lỡ làng; Hoa Đồ mi nở vào cuối xuân, đầu hạ, sau khi các hoa
khác đã nở, cũng như cung nữ tủi phận, chẳng biết xuân là gì.
- Nguyễn Ức hiệu
Lan Trai, chỉ biết dưới triều vua Trần Minh Tông, từng làm ở viện Hàn lâm và là
bạn thân của Trần Quang Triều, có tham gia thi xã Bích Động do Quang Triều sáng
lập.
No comments:
Post a Comment