Dịch thơ: Đỗ Quang Liên
送人北行
都門回首樹蒼蒼
立馬頻斟勸客觴
一段離情禁不得
津頭折柳又斜陽
Ðô môn hồi thủ thụ thương thương
Lập mã tần châm khuyến khách
trường
Nhất đoạn ly tình câm bất đắc
Tân đầu chiết liễu hựu tà dương
Dịch nghĩa:
Tiễn người đi phương Bắc
Ngoảnh lại cửa đô thành
cây cối xanh xanh,
Dừng ngựa liên tiếp rót rượu mời khách;
Không sao ngăn nổi, một
khúc tình ly biệt,
Bên bến sông bẻ cành liễu trong bóng chiều tà.
Dịch thơ:
I
Cổng thành ngoái lại lá xanh tươi,
Dừng ngựa kèo thêm chén rượu mời;
Tình cảm biệt ly kìm chẳng nổi,
Bên cầu bẻ liễu
ánh chiều vơi…
II
Cổng thành ngoái ngắm cây xanh,
Dừng cương rót rượu nài anh
chén mời;
Khôn ngăn tình lụy chia phôi,
Bến sông bẻ liễu vơi vơi ánh tà.
Chú thích:
Người đời Hán thường bẻ cành liễu bên cầu Bá Kiều
ở Đông Trường An khi tiễn nhau (ý để làm roi ngựa).
No comments:
Post a Comment