May 31, 2013

60. Tứ sơn kệ

Tác giả: Trần Cảnh -Trần Thái Tông (1218-1277) 陳耿陳太宗 
Là Hoàng đế khai sáng triều nhà Trần, vị vua anh hùng chiến thắng quân Mông Cổ lần thứ nhất (1258)

四山偈
四山峭壁萬青叢
悟了都無萬物空
喜得鱸兒三脚在
驀騎打趂上高峰

Tứ sơn tiễu bích vạn thanh tùng 
Ngộ liễu đô vô vạn vật không 
Hỷ đắc lư nhi tam cước tại 
Mịch ki đả sấn thướng cao phong

Dịch nghĩa: 
Bài kệ về bốn núi 
Bốn núi chót vót muôn khóm xanh, 
Hiểu rõ tất cả là hư vô, vạn vật là không; 
Mừng được con lừa ba chân còn đó, 
Cưỡi mà lên thẳng ngọn núi cao.

Dịch thơ: 
Bốn núi cheo leo vạn khóm xanh, 
Muôn loài không cả, hiểu cho rành; 
Lừa ba chân đó, may tìm được, 
Lên thẳng non cao sấn bước nhanh. 
                     Đỗ Văn Hỷ - Đào Phương Bình – Băng Thanh 
II 
Cheo leo bốn núi, cây trùm, 
Hư vô tất cả là Không muôn loài; 
Lừa ba chân hãy còn đây, 
Cưỡi xông thẳng ngọn núi này chon von. 
                                                         Đỗ Quang Liên

Chú thích: 
Bốn núi là: Sinh, Già, Ốm, Chết. 
Theo hòa thượng Phúc Điền thì ba chân lừa còn lại là Già, Ốm, Chết; Sinh đã là Không, thì già, ốm, chết cũng chẳng có. Hiểu điều đó là đạt tới chỗ giác ngộ, như lên núi cao bằng con ngựa ba chân.





No comments:

Post a Comment