Tác giả: Cao Bá Quát
高伯适
滯雨終夜感作
細雨霏霏夜閉門
孤燈明滅悄無言
天邊征客閨中婦
何處相思不断魂
Tế vũ phi
phi dạ bế môn
Cô đăng minh diệt tiễu vô ngôn
Thiên biên chinh khách khuê trung phụ
Hà
xứ tương tư bất đoạn hồn
Dịch nghĩa: Mưa dầm suốt đêm cảm tác
Mưa bụi lất phất, ban đêm đóng cửa,
Ngọn
đèn côi quạnh lúc tỏ lúc mờ, im lặng chẳng nói năng gì;
Kẻ ở chân trời,người ở
phòng khuê,
Nhớ nhau thì ở đâu mà tâm hồn chẳng tan nát.
Dịch thơ: Đỗ Quang Liên
I
Cửa cài, rả rích
trận mưa đêm,
Mờ tỏ đèn khuya những lặng im;
Kẻ ở bên trời, người xóm vắng,
Tương tư ai chẳng nát tâm hồn!
II
Cửa cài, rả rích
đêm mưa,
Lặng thầm, ánh bấc tỏ mờ hắt hiu;
Người quán khách, kẻ buồng thêu,
Tương tư, ai chẳng nát đau mảnh hồn!
En Francais:
Inspiration
dans une nuit de crachine, La pluie est interminable durant la nuit, la porte
fermée;
La veuilleuse solitaire tantôt floue tantôt claire, silencieuse;
L’un
est en voyage à l’horizon, l’autre au gynécée,
Partout, chacun pensant à
l’autre, éprouve la même douleur!
No comments:
Post a Comment