Tác giả: Cao Bá Quát
高伯适
復贈方亭
一夜相逢莫自忙
百年爲客路猶長
對君偏有狐邱感
何處溪山是故鄉
Nhất dạ tương phùng mạc tự mang
Bách niên vi khách lộ do trường
Đối quân thiên hữu hồ khâu cảm
Hà xứ khê sơn thị cố hương
Dịch nghĩa: Lại tặng
Phương Đình
Một đêm gặp nhau không nên bộn rộn,
Trăm năm làm khách đường
còn dài;
Đối với ông, tôi riêng có tình cảm “quay đầu về núi”,
Nơi nào có núi,
có khe là quê cũ.
Dịch thơ: Đỗ Quang Liên
I
Một tối bên nhau chẳng vội vàng,
Trăm
năm lữ khách lắm cung đường;
Như anh ý “cáo quay về núi”,
Rừng, suối nơi nào cũng
cố hương!
II
Một đêm chộn rộn mà chi,
Trăm năm là khách, đường đi còn dài;
“Quay
đầu về núi” như ai,
Chốn nào rừng núi cũng nơi quê nhà!
Chú thích:
- Phương Đình: Tên hiệu Nguyễn Văn Siêu, bạn thân của
tác giả, quê Hà Nội, đỗ Phó bảng đời Tự Đức, hai người cùng nổi tiếng hay chữ.
Thời bấy giờ có câu: “Thần Siêu, thánh Quát”.
- Thời xưa quan niệm cuộc sống con
người 100 năm chỉ như một khách trọ.
- Quay đầu về núi: Nguyên văn Hồ Khâu nói tắt
câu ngạn ngữ: “Hồ tử thủ khâu” chuyển nôm thành: “Cáo chết ba năm quay đầu về
núi” được dung làm biểu tượng cho tình cảm cố hương.