Tác giả: Nguyễn Bỉnh Khiêm
阮秉謙
警世其二
舊笋成林新笋生
翠芭醉後一般青
年年春色催人老
誰謂東風不世情
Cựu duẩn thành lâm tân duẩn sinh
Thúy ba túy hậu nhất ban
thanh
Niên niên xuân sắc thôi nhân lão
Thùy vị đông phong bất thế tình
Dịch nghĩa:
Răn đời
(bài 2)
Măng cũ thành rừng, măng mới mọc ra,
Sau cơn say, các loại hoa cỏ
xanh thơm đều mượt mà;
Mỗi năm sắc Xuân thúc giục con người già đi,
Ai bảo gió
Đông không mang tính đời.
Dịch thơ: Đỗ Quang Liên
I
Măng cũ thành rừng, măng mới mọc,
Sau say hoa cỏ mướt màu xanh;
Thêm già, năm nhạt mùa Xuân sắc,
Ai bảo Đông
phong chẳng đượm tình.
II
Tre già, măng mới mọc lên;
Sau say, nhìn đã xanh rờn
cỏ xanh,
Mỗi Xuân, già lại đến nhanh,
Gió Đông, ai bảo nhẹ tình thế gian.
No comments:
Post a Comment