Tác giả: Lưu Thường 劉常
絕命詩
殘年四十有餘三
忠義逢誅死正甘
抱義生前應不負
暴屍原上又何暫
Tàn niên tứ thập hữu dư tam
Trung nghĩa phùng tru tử chính
cam
Bão nghĩa sinh tiền ưng bất phụ
Bộc thi nguyên thượng hựu hà tàm
Dịch nghĩa:
Thơ tuyệt mệnh
Tuổi tàn nay đã bốn chục lẻ ba rồi,
Vì trung nghĩa mà bị giết, chết cũng cam tâm;
Lúc sống ta không phụ chí ôm lòng
trung nghĩa,
Nay phải phơi thây ngoài đồng nội, có thẹn gì đâu!
Dịch thơ:
I
Bốn mươi ba tuổi thân tàn tạ,
Trung nghĩa, sa cơ
chết cũng đành;
Giữ tiết bình sinh lòng chẳng phụ,
Phơi thây ngoài nội hẳn
không kinh!
Đào Phương Bình
II
Tuổi tàn bốn chục lẻ ba,
Vì trung phải chết, sa
cơ cam đành;
Sống không phụ chí bình sinh,
Phơi thây đồng nội, hồn mình thẹn chi!
Đỗ Quang Liên
Chú thích:
Lưu Thường (1345-1388). Năm 1388, do sự dèm pha của
Hồ Quý Ly, vua Trần Nghệ Tông đã buộc Đế Nghiễn phải thắt cổ chết, Lưu Thường
cùng với Nguyễn Khoái, Nguyễn Văn Nhi định cứu Đế Nghiễn, nhưng việc bại lộ, tất
cả đều bị giết.
Tác phẩm hiện còn 1 bài thơ chép trong Tinh tuyển chư gia luật
thi.
No comments:
Post a Comment