Tác giả: Nguyễn Sưởng 阮昶
重到琼林碧洞庵留題
花表風吹騎去鶴
草廬雲護卧崗龍
蒼生一念堪惆悵
月冷琼林半夜鐘
Hoa biểu phong xuy kỵ khứ hạc
Thảo lư vân hộ ngoạ cương long
Thương
sinh nhất niệm kham trù trướng
Nguyệt lãnh quỳnh lâm bán dạ chung
Dịch nghĩa:
Đề thơ khi trở lại am Bích Động ở Quỳnh Lâm
Gió
thổi cột hoa biểu, hạc cưỡi đã bay đi,
Mây che mái nhà tranh, rồng nằm ở trên
gò;
Mỗi lần nghĩ tới dân chúng lại ngậm ngùi,
Ánh trăng phả lạnh tiếng chuông
chùa Quỳnh Lâm lúc nửa đêm.
Dịch thơ:
I
Gió vờn trụ đá, hạc lên tiên,
Mây phủ nhà tranh,
rồng nghỉ yên;
Chợt nghĩ đến dân rầu khúc ruột,
Chuông Quỳnh lạnh thấm ánh trăng
đêm.
Phạm Tú Châu
II
Gió vờn trụ đá, hạc bay,
Mây che am cỏ, đồi say rồng nằm;
Thương dân lòng dạ băn khoăn,
Sương đêm thấm lạnh chuông rền Quỳnh Lâm.
Đỗ
Quang Liên.
Chú thích:
- Quỳnh Lâm, chùa do nhà sư Không Lộ đời Lý xây dựng,
ở xã Hà Lôi, Đông Triều, Quảng Ninh ngày nay. Nơi đây, vua Trần Thái Tông nhiều
lần đến thăm.
- Hoa biểu: tên gọi trụ đá ghi công trạng hoặc dựng trước phần mộ.
Lúc này, Trần Quang Triều đã mất.
- Sách Hán Vũ ghi: xưa, Phí Văn Vi tu tiên đắc
đạo, bèn cưỡi hạc bay đi, ý nói Trần Quang Triều đã mất.
- Khổng Minh khi chưa ra
giúp Lưu Bị, ẩn dật trong ngôi nhà tranh trên gò Ngọa Long, hiệu là Ngọa Long
tiên sinh. Tác giả mượn điển này để ví Trần Quang Triều với Gia Cát Lượng.
No comments:
Post a Comment