Tác giả: Huyền Quang 玄光
梅花
欲向蒼蒼問所從
凜然孤峙雪山中
折來不爲遮青眼
願借春思慰病翁
Dục hướng thương thương vấn sở tòng
Lẫm nhiên cô trĩ tuyết
sơn trung
Chiết lai bất vị già thanh nhãn
Nguyện tá xuân tư ủy bệnh ông
Dịch nghĩa:
Hoa mai
Muốn ngẩng nhìn trời xanh hỏi hoa mai từ
đâu tới,
Lẫm liệt đứng sừng sững một mình trong núi tuyết;
Bẻ về không phải để
che mắt những người tinh đời,
Chỉ muốn mượn tứ xuân an ủi ông già ốm yếu.
Dịch thơ:
I
Muốn hỏi trời xanh: hoa tự đâu?
Một mình gội tuyết
chốn non sâu;
Bẻ về, đâu muốn lừa tri kỷ,
Chỉ mượn tinh hoa giải bệnh sầu.
Băng
Thanh
II
Hỏi trời: đến tự nơi nao?
Một mình trụ giữa núi cao tuyết dày;
Chẳng
vì che mắt xanh ai,
Bẻ về an ủi tình người ốm đau.
Đỗ Quang Liên
Chú thích:
Người tinh đời: Nguyễn Tịch đời Tấn (Trung Quốc)
thấy bọn dung tục thì nhìn bằng con mắt trắng, riêng Kê Khang ông nhìn bằng mắt
xanh. Về sau “người mắt xanh” là người tinh đời.
Trong câu này có lẽ tác giả muốn
nói: thưởng thức hoa mai không phải để khiến những người mắt xanh tưởng mình
thanh cao, mà chỉ để an ủi tấm thân ốm yếu
No comments:
Post a Comment