示學
學者紛紛不奈何
徒將瓴甋苦相磨
報君休倚他門戶
一點春光處處花
Học giả phân phân bất nại hà
Ðồ tương linh đích khổ tương ma
Báo quân hưu ỷ tha môn hộ
Nhất điểm xuân quang xứ xứ hoa
Dịch nghĩa:
Gợi bảo người học đạo
Người học đạo rối bời, chẳng
biết làm sao đây,
Luống công mang viên gạch mài vào nhau một cách khổ sở;
Báo cho anh biết đừng có dựa vào
cổng ngõ nhà khác,
Chỉ một chấm sáng mùa xuân vừa lóe hiện thì khắp chốn đều nở
hoa.
Dịch thơ:
I
Học đạo mênh mang ai có hay,
Gạch đem mài gạch
nhọc nhằn thay;
Cửa người anh hãy thôi nương dựa,
Một ánh xuân về hoa đó đây.
Đỗ Văn Hỷ
II
Rối
bời học đạo sao đây?
Gạch đem mài gạch khổ thay mệt nhoài;
Hãy thôi dựa cửa nhà
người,
Ánh xuân vừa hé, khắp nơi hoa bừng.
Đỗ Quang Liên
Chú thích:
Gạch đem mài gạch: lấy ý câu nói của Mã Tổ với
Bách Trượng rằng “Ngồi thiền không thể thành Phật được”. Ý khuyên học trò đừng
nên câu nệ vào sách vở, chữ nghĩa, vì nếu chỉ cứ nghiền ngẫm chữ nghĩa thì
không thể trực cảm được tâm linh của Thiền.
No comments:
Post a Comment