Tác giả: Lý Trường (Mãn Giác 1052-1096) 李長 滿覺
吿疾示眾
春去百花落
春到百花開
事逐眼前過
老從頭上來
莫謂春殘花落盡
庭前昨夜一枝梅
Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sự trục nhãn
tiền quá
Lão tùng đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ
nhất chi mai
Dịch nghĩa:
Có bệnh bảo mọi người
Xuân đi, trăm hoa rụng,
Xuân đến, trăm hoa lại nở;
Việc đời theo nhau ruổi qua trước mắt,
Tuổi già hiện đến từ trên mái đầu;
Đừng
cho rằng xuân tàn thì hoa rụng mất,
Đêm qua, một cành mai đã nở trước sân.
Dịch thơ:
I
Xuân ruổi trăm hoa rụng,
Xuân tới, trăm hoa cười;
Trước mắt việc đi mãi,
Trên đầu già đến rồi;
Đừng tưởng xuân tàn hoa rụng hết,
Đêm
qua, sân trước một cành mai.
Ngô Tất Tố
II
Xuân đi hoa rụng tơi bời,
Xuân về hoa lại ngời ngời sắc
hương;
Việc qua trước mắt – chuyện thường,
Già theo mái tóc nhuốm sương tới dần;
Chớ rằng xuân hết, hoa tàn,
Đêm qua sân trước nở nhành mai tươi.
Đỗ Quang Liên
Chú thích:
Lý Trường, người Lũng Triền, hương An Cách, con Trung Thư Ngoại Lang Lý Hoài Tố, thông cả Nho
và Phật. Được vua Lý Nhân Tông tuyển vào cung, đặt tên là Hoài Tín. Sau đi tu, đi
khắp nơi tìm bạn và rất đông học trò. Là nhân vật nổi tiếng trong thế hệ thứ
tám dòng thiền Quan Bích.
Vua Lý Nhân Tông và hoàng hậu cho làm chùa ở cạnh cung Cảnh
Hưng, mời ông đến ở, để tiện hỏi về đạo và bàn bạc việc nước, còn phong ông làm
Nhập nội đạo tràng.
Ông mất,
vua đặt hiệu là Mãn Giác.
No comments:
Post a Comment