Khai thác vốn văn hóa Hán Nôm người xưa để lại
Để khai thác, kế thừa, phát huy truyền thống văn hóa dân tộc, ta phải đặc biệt quan tâm đến Văn hóa Hán Nôm (bao gồm Văn ngôn chữ Hán, chữ Nôm và cả Thư pháp Hán Nôm). Muốn đọc chữ Nôm không thể không biết chữ Hán; muốn đọc chữ Hán không thể không biết các kiểu chữ viết (Triện, Lệ, Chân, Thảo,… tôi tạm gọi là Thư pháp). Riêng đối với văn hóa Hán Nôm Việt Nam thì tư liệu phần lớn là viết tay, mà viết tay lại phần lớn là kiểu chữ Hành, chữ Thảo, nên ta không thể không biết Thư pháp. Và tư liệu Hán Nôm phần lớn là viết theo luật bằng trắc, theo biền ngẫu, theo phú đối, luật thơ Đường (tôi tạm gọi chung là luật thơ) nên ta không thể không biết phương pháp viết văn, làm thơ, câu đối, và các loại phú …
Như vậy, để hiểu được Văn hóa Hán Nôm, ta phải có đủ hiểu biết
về Thư pháp, về luật biền ngẫu, về thơ, câu đối, … về văn ngôn chữ Hán; Đồng thời
cũng cần nghiên cứu thêm cả chữ Giản thể và văn Bạch thoại. Muốn được như vậy
người học cần có nhiều thời gian hơn các ngành học ngoại ngữ như Trung văn,
Pháp, Nga, Anh, … (Tôi muốn nhấn mạnh là biết
về Thư pháp và luật thơ, chứ viết Thư
pháp và làm thơ lại là hai sở trường
riêng, chuyên sâu hơn).
Lâu nay, chúng ta đã có Viện nghiên cứu Hán Nôm, có nhiều Giáo
sư, Tiến sỹ Hán Nôm, nhưng thiển nghĩ chưa hội đủ 4 phần: Thư pháp – Luật thơ –
Văn ngôn chữ Hán (bao gồm cả phiên âm, dịch nghĩa, dịch thơ và chú dẫn) – chữ
Nôm và hình như cũng chưa có đủ các bộ môn chuyên sâu vào từng phần này!?
Ta cũng nên vận động thành lập một tổ chức quần chúng gọi là
Hội Hán Nôm Việt Nam để tập hợp những
người có hiểu biết và yêu quý Hán Nôm cùng nhau hoạt động nghiên cứu 4 phần
trên.
Sử dụng chữ Hán Nôm và thư pháp Hán Nôm đối với nước ta
- Chữ
Nôm có thể hầu như không nên viết nữa vì ta đã có chữ Quốc ngữ.
- Thơ, câu đối, … chữ Hán có thể có một bộ phận nào đó say
mê vốn cổ, tìm hiểu, sáng tác để ngâm ngợi, mừng tặng cho nhau, … có lẽ không
nên tiếp tục làm Đại tự, Câu đối, thơ chữ Hán mới sáng tác để treo gia đình,
đình chùa, và các nơi danh lam thắng cảnh nữa. Ta chỉ nên phục chế những tư liệu Hán Nôm cổ đã có theo đúng nguyên bản.
- Thư pháp cũng vậy, ta đã có và đang sử dụng chữ Quốc ngữ
nên không cần phục hồi và hoạt động ồn ào; nên chăng có một bộ phận nào đó say
mê vốn cổ, tìm hiểu, thể hiện như một ngành thư họa để viết mừng, tặng cho nhau
những câu đối, vần thơ tâm đắc, đặc biệt là cho chữ trong những dịp Lễ, Tết. (Tôi
đã thấy nhiều Đại tự, Câu đối treo ở những nơi di tích lịch sử văn hóa đã được
xếp hạng, nhiều khách nước ngoài đến tham quan đã viết sai và/hoặc chữ xấu quá.
Điều này không những không làm tăng thêm mà còn làm giảm đi rất nhiều tinh hoa
Văn hiến Việt Nam, để tiếng xấu cho những
người cung tiến và đặc biệt là cho cơ quan quản lý di tích).
Sử dụng và học chữ Hán, Nôm trong nhà trường và toàn xã hội
Với hiểu biết hạn chế, không xem đọc nhiều, thiếu những
thông tin, tôi suy nghĩ thế nào xin trình bày như vậy. Rất mong được các độc giả và các cơ quan lượng thứ và tham
gia ý kiến bổ khuyết cho.
Đỗ Quang Liên
Ngày 27/07/2005
Ngày 27/07/2005
Số 7, ngõ 60, phố Nhân Hòa,
phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân, Thành phố Hà Nội.
Email:
hannomlacdao@gmail.com
No comments:
Post a Comment