Tác giả: Nguyễn Du
阮攸
初秋感興其一
蕭蕭木落楚江空
無限傷心一夜中
白髮生憎班定遠
玉門關外老秋風
Tiêu tiêu mộc lạc sở giang không
Vô hạn thương tâm nhất dạ
trung
Bạch phát sinh tăng ban định viễn
Ngọc môn quan ngoại lão thu phong
Dịch nghĩa:
Cảm hứng
đầu thu (bài 1)
Lặng lẽ cây rụng lá, sông Sở như trống không,
Nỗi đau lòng
vô hạn trong một đêm;
Tóc bạc sinh ra, Ban Định Viễn không ưa,
Ở ngoài cửa ải
Ngọc Môn đã già với gió Thu.
Dịch thơ:
I
Sông Sở tiêu điều lá trụi cây,
Suốt đêm khôn xiết
nỗi lòng này;
Ban Siêu vốn ghét đầu phơ bạc,
Ngoài cửa Ngọc Môn gió dạn dày.
Đào Duy Anh
II
Tơi bời lá rụng sông Tương,
Suốt đêm dồn dập vẫn vương nỗi sầu;
Ban Siêu ngán cảnh bạc đầu,
Ngọc Môn Quan mãi dãi dầu gió thu.
Đỗ Quang Liên
Chú thích:
- Sở giang: sông Sở, tức sông Tương.
- Ban Định Viễn:
Ban Siêu, tướng đời Đông Hán, đi chinh phục các nước Tây Vực, hơn ba chục năm,
đến già mới về.
- Ngọc Môn Quan: cửa quan xưa thuộc huyện Đôn Hoàng, tỉnh Cam
Túc, trên đường thông với các nước Tây Vực.
No comments:
Post a Comment