Tác giả: Nguyễn Du
阮攸
偶興
信陽城上動悲笳
秋滿河南百姓家
萬里鄉心回首處
白雲南下不勝多
Tín dương thành thượng động bi già
Thu mãn hà nam bách tính
gia
Vạn lý hương tâm hồi thủ xứ
Bạch vân nam hạ bất thăng đa
Dịch nghĩa:
Ngẫu
nhiên cảm hứng
Trên thành Tín Dương
nổi lên tiếng khèn bi ai,
Hơi thu đầy cả nhà dân đất Hà Nam;
Lòng nhớ quê xa
muôn dặm, quay đầu nhìn lại,
Thấy về phía nam, mây trắng nhiều không xiết.
Dịch thơ:
I
Tín Dương buồn vọng tiếng kèn xa,
Thu tới Hà Nam
khắp mọi nhà;
Ngoảnh lại quê hương muôn dặm thẳm,
Trời Nam mây trắng, trắng bao
la.
Phạm Khắc Khoan - Ngô Ngọc Can
II
Tín Dương não nuột một tiếng khèn,
Thu buồn
tràn ngập Hà Nam mọi nhà;
Quay đầu muôn dặm quê xa,
Trời Nam mây trắng biết là
bao nhiêu?!
Đỗ Quang Liên
Chú thích:
- Tín Dương: huyện ở phía Nam của tỉnh Hà Nam, trên
một nguồn của sông Hoài. Hà Nam là đất trung ương của chín châu (Cửu châu) xưa,
cho nên cũng gọi là Trung châu.
- Bạch vân: mây trắng. Địch Nhân Kiệt, đời Đường
lên chơi núi Thái Hàng, chỉ một đám mây trắng mà nói với người tả hữu rằng: Nhà
cha mẹ ta ở dưới ấy. Người đời sau lấy chữ Bạch vân tứ là mây trắng để nói nỗi
lòng người nhớ quê.