Tác giả: Trần Ái Sơn
陳爱山
詩言自負
嘗有詩云
寳鼎香消沉水烟
碧紗春帐薄如蝉
洞章吟罷愁成海
人在欄杆月在天
Thường hữu thi vân
Bảo đỉnh hương tiêu trầm thủy yên
Bích sa xuân trướng bạc
như thiền
Động chương ngâm bãi sầu thành hải
Nhân tại lan can nguyệt tại thiên
Dịch nghĩa:
Thơ nói lên lòng tự phụ
Từng có thơ rằng:
Khói trầm trong đỉnh hương báu đã tiêu tan hết,
Từng có thơ rằng:
Khói trầm trong đỉnh hương báu đã tiêu tan hết,
Màn
xuân bằng the biếc mỏng tựa cánh ve;
Vần thơ thâm thúy ngâm xong, sầu thành biển,
Người cạnh lan can, trăng trên trời.
Dịch thơ:
I
Lò hương vừa dứt khói la đà,
Rung
rinh màn trướng vẻ xuân sa;
Câu thơ lắng lại tình sông bể,
Trăng côi, bóng lẻ
trước hiên nhà.
La Sơn
La Sơn
II
Đỉnh trầm tiêu, khói la đà,
Màn the biếc mỏng như là cánh
ve;
Ngâm thôi, sầu ngập bốn bề,
Trăng côi, bóng lẻ đứng kề lan can.
Đỗ Quang Liên
Đỗ Quang Liên
Chú thích:
Trần Ái Sơn, Tôn thất, ham đọc sách làm thơ,
riêng thích thơ huê tình, hay làm các bài thơ ngắn và thường có những câu diễm
lệ.
No comments:
Post a Comment