Tác giả: Phùng Khắc
Khoan 馮克寬
聞杜鵑偶成
四時緘默豈無聲
纔到炎天便大鳴
誰謂怨啼無用處
一聲挽得六陽亨
Tứ thời giam mặc
khởi vô thanh
Tài đáo viêm thiên tiện đại minh
Thùy vị oán đề vô dụng xứ
Nhất
thanh vãn đắc lục dương hanh.
Dịch nghĩa: Nghe Cuốc kêu chợt làm
Bốn mùa ngậm miệng
im lặng há không có tiếng,
Chợt đến lúc trời nóng nực liền kêu to;
Ai bảo giọng kêu ai
oán không được việc gì,
Một tiếng kêu kéo được sáu hào Dương thông suốt.
Dịch thơ: Đỗ
Quang Liên
I
Bốn mùa im lặng chẳng nghe ran,
Chợt nóng vừa sang, tiếng rộn
ràng;
Ai bảo oán than không được việc,
Tiếng kêu kéo được sáu Dương thông.
II
Bốn
mùa im tiếng mãi sao,
Khi trời nóng nực, giọng kêu nồng nàn;
Ai rằng than vãn mất
công,
Tiếng kêu kéo được sáu Dương tưng bừng.
No comments:
Post a Comment