Tác giả: Phạm Mại 范邁
Dịch thơ: Đỗ Quang Liên
臨終示意
自從謫落下人間
六十餘年一瞬看
白玉樓前秋夜月
朝真依舊徬欗杆
Tự tòng trích lạc hạ nhân gian
Lục thập dư niên nhất thuấn
khan
Bạch ngọc lâu tiền thu dạ nguyệt
Triều chân y cựu bạng lan can
Dịch nghĩa:
Bày tỏ ý nghĩ lúc sắp mất
Từ khi bị đày xuống
cõi trần,
Hơn sáu mươi năm, coi như một nháy mắt;
Dưới ánh trăng đêm thu trước lầu
Bạch Ngọc,
Lên chầu trời, ta lại dựa vào lan can như cũ.
Dịch thơ:
I
Từ khi đày xuống cõi trần gian,
Chớp mắt qua hơn
sáu chục năm;
Trăng sáng đêm thu lầu Bạch Ngọc,
Chầu trời, ta lại dựa lan can.
II
Từ khi phải xuống trần gian,
Sáu mươi năm – chớp mắt xem khác nào;
Trước lầu Bạch Ngọc đêm thâu,
Chầu trời, ta lại dựa vào lan can.
Chú thích:
Đường thư ghi: Lý Hạ một hôm ban nngày có người mặc
áo hồng, cầm chiếc thẻ bài, trên có viết: “Thượng đế hoàn thành lầu Bạch Ngọc,
mời ông lên làm bài ký”, sau đó Lý Hạ chết. Ở đây, Phạm Mại mượn câu chuyện để
giãi tỏ cảm xúc lúc lâm chung.
No comments:
Post a Comment