Tác giả: Trần Mạnh 陳奣
夜雨
秋氣和燈失曙明
碧蕉窗外遞殘更
自知三十年前錯
肯把閒愁對雨聲
Thu khí hòa đăng thất thự minh
Bích tiêu song ngoại đệ tàn
canh
Tự tri tam thập niên tiền thác
Khẳng bả nhàn sầu đối vũ thanh
Dịch nghĩa:
Mưa đêm
Hơi thu và ánh đèn mờ đi trước ánh ban
mai,
Giọt mưa trên tàu chuối xanh ngoài cửa sổ tiễn canh tàn;
Tự biết sai lầm của
ta trước đây ba mươi năm,
Đành ôm sầu ngồi nghe mưa rơi.
Dịch thơ:
I
Giọt mưa tàu chuối tiễn đêm dài,
Hiu hắt đèn thu
trước ánh mai;
Ba chục năm rồi. lầm lỗi bấy,
Đành ôm sầu hận, lắng mưa rơi.
Nam
Trân – Phạm Tú Châu.
II
Đèn chong nhòa nhạt ánh ngày,
Ngoài song tàu chuối lắt
lay canh tàn;
Ba mươi năm trước lỗi lầm,
Đành ôm mối hận lắng làn mưa đêm.
Đỗ
Quang Liên
Chú thích:
Theo Đại Việt sử ký toàn thư: Vua Trần Minh Tông ở
ngôi 15 năm chưa lập được Thái tử, cha Hoàng hậu là Quốc Chấn chủ trương đợi
hoàng hậu sinh con đích sẽ lập, Văn Hiến hầu muốn lập Hoàng tử Vượng là con thứ
của vua, đã đút lót Trần Phẫu là gia thần vu cáo Quốc Chẩn mưu phản, vua Minh
Tông nhẹ dạ nghe, đã giết bố vợ. Sau biết, ông ăn năn mãi. Việc giết Quốc Chẩn
năm 1328, bài thơ này làm khoảng 30 năm sau (1356-1357). Cho rằng được làm
trong chuyến vua Minh Tông thăm đền Quốc Chẩn ở Kiệt Đặc, huyện Chí Linh; Chuyến
đi này chắc làm ông day dứt nhiều, vì ngay trong cuộc hành trình, ông bị ốm nặng,
rồi mùa xuân năm sau qua đời.
No comments:
Post a Comment