Tống từ
Vương An Thạch
宋詞
王安石
漁家傲
平岸小橋千嶂抱
揉闌壹水縈花草
茅屋數間窗窈窕
塵不到
時時自有春風掃
午枕覺來聞語鳥
眠以聽朝鷄早
忽憶故人今總老
貪梦好
茫然忘了邯郸道
Bình ngạn tiểu kiều thiên chướng bão
Nhu lan nhất thủy oanh
họa thảo
Mao ốc sổ gian song yểu điệu
Trần bất đáo
Thời thời tự hữu xuân phong
tảo
Ngọ chẩm gác lai văn ngữ điểu
Miên tự
thính triêu kê tảo
Hốt ức cố nhân kim tổng lão
Tham mộng hảo
Mang nhiên vong liễu
hàm đan đạo
Dịch nghĩa:
Điệu từ
Ngông ông
chài
Bờ phẳng cầu con ôm vạn núi
Một làn nước uốn quanh hoa cỏ,
Nhà là mấy
gian, cửa kín đáo.
Bụi không tới,
Thường thường có gió Xuân qua thổi;
Tỉnh giấc
ngủ trưa, nghe tiếng chim lảnh lót;
Ngủ, nghe tưởng sớm mai gà gáy.
Chợt nhớ những
người xưa đều già lão cả.
Tiếc mộng đẹp,
Mơ màng quyên lối về ấp Hàm Đan.
Dịch thơ: Đỗ Quang Liên
Ngàn non bọc chiếc cầu con
Một làn nước uốn ôm tròn
cỏ hoa
Vài gian nhà lá đơn sơ
Cánh song buông nhẹ dường xa bụi trần
Thời thường
hây hẩy gió Xuân
Buổi trưa tỉnh giấc ngọ cầm kêu ran
Ngỡ nghe gà sớm gáy vang
Nhớ người cũ, đã đều hàng tuổi cao
Say vui mộng đẹp thuở nào
Mơ màng quên cả lối
vào Hàm Đan.
No comments:
Post a Comment