Tác giả: Đỗ Khắc Chung 杜克鍾
詠菊其一
騷名莫負少年時
試向花場植將旗
入夢斷無春草句
吟香喜有菊花詩
Tao danh mạc phụ thiếu niên thì
Thí hướng hoa trường thực tướng
kỳ
Nhập mộng đoạn vô xuân thảo cú
Ngâm hương hỷ hữu cúc hoa thi
Dịch nghĩa:
Vịnh hoa cúc (bài 1)
Tuổi trẻ chớ phụ cái danh
tao khách,
Thử đem ngọn cờ tướng trồng ở bãi hoa;
Đi vào giấc mơ, tuyệt không
có câu thơ “Cỏ xuân”,
Vịnh hương thơm, mừng có bài thơ hoa cúc.
Dịch thơ:
I
Thiếu niên đừng vội phụ tài thơ,
Thử đến vườn
hoa cắm ngọn cờ;
Linh Vận không vào trong mộng hứng,
Uyên Minh mừng gợi được hồn
thơ.
Huệ Chi
II
Thiếu niên chớ phụ tài thơ,
Vườn hoa, thử cắm ngọn cờ Tướng
quân;
Trong mơ, không tứ “cỏ xuân”,
Vịnh hương, mừng có thơ thần cúc hoa.
Đỗ
Quang Liên
Chú thích:
- Khắc Chung người huyện Giáp Sơn, phủ Tân Hưng, đặt
tên là Cúc Ẩn. Năm 1285, quân Nguyên đánh nước ta, ông được mang thư giảng hòa
sang trại giặc, với thực chất là dò xét tình hình. Ông đối đáp cứng cỏi khiến
Ô Mã Nhi phải thán phục. Sau chiến thắng, ông được ban họ của Vua và chức Đại
hành khiển. Trải ba đời vua Nhân Tông, Anh Tông, Minh Tông, ông lên đến chức
Thiếu bảo hành thánh, hàm Đông trung thư môn hạ bình chương sự, và được vua
Minh Tông ban tên tự là Văn Tiết. Năm 1307, ông được giao cứu công chúa Huyền
Trân khỏi bị hỏa thiêu. Nhưng ông cũng có sai lầm khi dính líu vào phe phái
trong triều, gây nên cái chết của Trần Quốc Chẩn.
- Cỏ xuân: Tạ Linh Vận có em
là Tạ Huệ Liên 10 tuổi đã giỏi thơ, mỗi lần Vận làm thơ, có Liên thì thường
nghĩ được những câu thơ hay. Một hôm, ở Vĩnh Gia, mãi không nghĩ ra được tứ
thơ, chợt nằm mơ thấy Huệ Liên, thế là câu Trì đường sinh xuân thảo (bờ ao cỏ
xuân mọc) nảy ra trong trí. Tác giả muốn nói mình không có phong cách Tạ Linh Vận,
nhưng gần với Đào Tiềm, rất yêu hoa cúc.
No comments:
Post a Comment