Tác giả: Trần Thì Kiến (1260–1330) 陳時見
贈安朗寺普明禪師
隱不林泉真大隱
修於家寺即真修
此日參禪如夢覺
休將往事怪潮州
Ẩn bất lâm tuyền chân đại ẩn
Tu ư gia tự tức chân tu
Thử nhật
tham thiền như mộng giác
Hưu tương vãng sự quái trào châu
Dịch nghĩa:
Đề tặng thiền sư Phổ Minh ở chùa An Lãng
Ẩn cư
mà không ở nơi rừng suối mới là đại ẩn,
Tu hành ngay tại nơi chùa nhà mới thực chân
tu;
Hôm nay được tham vấn đạo Thiền, như người trong mộng chợt tỉnh,
Đừng đem việc
đã qua mà trách ông Thứ sử Trào Châu.
Dịch thơ:
I
Rừng suối phải đâu là đại ẩn,
Chùa nhà ấy mới thực chân tu;
Nay được
tham Thiền như mộng tỉnh,
Đừng đem chuyện cũ trách Trào Châu.
Nguyễn Đổng Chi.
II
Đại ẩn không ở núi rừng,
Chùa nhà tu tập, đúng đường chân tu;
Tham Thiền chợt
tỉnh mộng du,
Chuyện qua trách cứ Trào Châu làm gì!
Đỗ Quang Liên
Chú thích:
- Trần Thì Kiến, người Cự Xá, Đông Triều, Quảng
Ninh, là môn khách của Hưng đạo đại vương Trần Quốc Tuấn, ông được tiến cử với
vua Trần Nhân Tông làm An Phủ sứ Thiên Trường, sau lên Tả tham tri chính sự, Tả
bộc xạ. Người đời khen là “Khả dĩ chiết ngục” nghĩa là phân tích hết mọi lẽ rồi
mới kết tội.
- Trào Châu thuộc Quảng Đông (Trung Quốc), ám chỉ Hàn Dũ thời Đường
Hiến Tông, bị biếm làm Thứ sử Trào Châu, vì viết bài Phật cốt biểu luận, can
ngăn việc rước xương Phật. Tuy nhiên đến cuối đời Hàn Dũ lại theo Phật học.
No comments:
Post a Comment