Tác giả: Sái Thuận
蔡順
盆蠻道中征西時行
路過千山昂復低
絕聞吠犬與鳴雞
青青獨有松岩樹
到處秋聲落鼓鼙
Lộ quá thiên sơn ngang phục đê
Tuyệt văn phệ khuyển dữ minh
kê
Thanh thanh độc hữu tùng nham thụ
Đáo xứ thu thanh lạc cổ bề
Dịch nghĩa:
Trên đường
Bồn Man lúc đi chinh tây
Đường qua nghìn núi lên rồi lại xuống,
Tuyệt không
nghe tiếng chó sủa, gà gáy;
Chỉ có sắc xanh của cây thông trải trùm sườn núi,
Khắp nơi tiếng trống hành quân lẫn trong tiếng thu.
Dịch thơ:
I
Vượt nghìn non đường lên lại xuống,
Tiếng gà
không, tiếng khuyển cũng không;
Xanh xanh núi rợp bóng tùng,
Luồn trong tiếng trống lạnh lùng tiếng thu.
Quách Tấn
II
Thấp, cao ngàn vạn núi đèo,
Đường đi chó sủa, gà kêu tịt mù;
Thông xanh phủ kín
rừng già,
Khắp nơi trống trận xen hòa tiếng thu.
Đỗ Quang Liên
Chú thích:
Bồn Man: trước nội thuộc Việt Nam, nay là đất Trấn
Ninh. Năm Kỷ Hợi (1479), tù trưởng xứ Bồn Man làm phản, vua Lê Thánh Tông phải ngự
giá thân chinh. Sái Thuận theo vua chinh Tây, làm bài này lúc đi đường.
No comments:
Post a Comment