Tác giả: Lê Thánh Tông 黎聖宗
過扶桑渡
扶桑渡口雨紛紛
萬里東風日正曛
借問世途名利客
自忘身上總浮雲
Phù tang độ khẩu vũ phân phân
Vạn lí đông phong nhật chính
huân
Tá vấn thế đồ danh lợi khách
Tự vong thân thượng tổng phù vân
Dịch nghĩa:
Qua bến Phù Tang
Trên bến Phù Tang, mưa
rơi tầm tã,
Gió xuân muôn dặm, mặt trời đang lặn;
Hỏi khách đeo đuổi danh lợi
trên đường đời,
Đã quên thân mình tất cả đều là mây nổi?
Dịch thơ: Đỗ Quang Liên
I
Bến nước Phù Tang, mưa lã chã,
Gió
Đông muôn dặm buổi chiều hôm;
Lợi danh, hỏi khách trên đường thế,
Mây nổi, thân
mình có nhớ, quên?
II
Phù Tang bến nước mưa rơi,
Dặm xa gió nổi, nhòe vơi nắng
chiều;
Đường đời danh lợi liêu xiêu,
Quên chăng thân thế khác nào phù vân.
Chú thích:
Ý nói thân ta và ngoại vật đều là những giả tưởng
biến ảo khôn lường, như đám mây nổi thoắt hợp thoắt tan, vậy mà con người ta,
nhất là những người đắm đuối trong vòng danh lợi, thường quên mất điều đó. Ở
đây, tác giả nhìn sự vật theo thuyết vô thường của nhà Phật.
No comments:
Post a Comment