Tác giả: Lê Thánh Tông 黎聖宗
題扇其四
署退南窗午
金風老火消
班姬千古恨
幽魂孰能招
Thự thoái nam song ngọ
Kim phong lão hỏa tiêu
Ban cơ thiên cổ
hận
U hồn thục năng chiêu
Dịch nghĩa:
Đề quạt
(bài 4)
Nơi cửa sổ phía Nam, buổi trưa, ở công đường về,
Cái nóng dữ của
gió Tây đã vợi;
Mối hận nghìn đời của nàng Ban Cơ,
U hồn của nàng có ai vời về
được chăng.
Dịch thơ:
I
Khung cửa Nam, trưa nghỉ,
Gió tây nóng đã vơi;
Nàng Ban hận muôn thuở,
Hồn thiêng biết ai vời.
Hải Anh
II
Làm về, trưa, cửa sổ
Nam,
Gió Tây nóng dữ đã tan bớt rồi;
Ban Cơ nỗi hận ngàn đời,
U hồn phảng phất,
ai người vời đây.
Đỗ Quang Liên
Chú thích:
Nàng Ban Cơ là Tiệp dư của vua Hán Thành Đế, bị
Triệu Phi Yến dèm pha, phải sang hầu hạ bà Thái hậu ở cung Trường Tín. Từ khi
không được vua yêu, nàng dùng tấm lụa trắng bằng tơ nước Tề (Tề hoàn tố) làm
thành chiếc quạt tròn, gọi là Đoản phiến hay Thu Phiến, trên đề bài thơ “Oán
hành ca” than phận mình như chiếc quạt mùa Thu, khi trời mát, chiếc quạt bị vất
vào xó hòm, không được vua dùng.
No comments:
Post a Comment