Tác giả: Nguyễn Tử Thành 阮子成
誚杜宇
自古皆云蜀帝魂
巢居獨得眾禽尊
飛來只愛春山好
殿閣荒涼煙雨村
Tự
cổ giai vân thục đế hồn
Sào cư độc đắc chúng cầm tôn
Phi lai chỉ ái xuân sơn hảo
Điện
các hoang lương yên vũ thôn
Dịch
nghĩa:
Trách chim cuốc
Từ xưa đều nói là hồn Thục đế,
Loài ở tổ, riêng ngươi được
các chim tôn trọng;
Bay tới, chỉ vì thích núi xuân đẹp,
Để điện các hoang lạnh,
nơi khói mờ, mưa phủ.
Dịch
thơ:
I
Xưa đồn Thục đế hoá thành mi,
Chim chóc, riêng mi được nể vì;
Núi đẹp xuân
tươi mi thích chí,
Tiêu điều đất nước, có hay gì!
Hoàng Lê
II
Mang hồn vua Thục
bao đời,
Giống chim, mi được cả loài suy tôn;
Về đây, vui cảnh núi non,
Bỏ nơi
điện các lạnh lùng khói mưa.
Đỗ Quang Liên
Chú
thích:
Hồn Thục Đế: Sách Thành Đô ký chép: “Đỗ Vũ tử, kỳ hồn hóa vi điểu, danh
Đỗ Quyên”, nghĩa là Vua nước Thục Đế là Đỗ Vũ khi chết, hồn đã hóa thành chim,
gọi là Đỗ Quyên.
No comments:
Post a Comment