Tác giả: Trần Mạnh 陳奣
診脈
診脈休論煩悶多
鄒公良劑要調和
若言煩悶無休歇
只恐重招煩悶加
Chẩn mạch hưu luân phiền muộn đa
Trâu công lương tễ yếu điều
hoà
Nhược ngôn phiền muộn vô hưu yết
Chỉ khủng trùng chiêu phiền muộn gia
Dịch nghĩa:
Xem mạch
Xem mạch chớ nói phiền muộn nhiều,
Tễ
thuốc hay của Trâu công hãy điều hoà cho tốt;
Nếu bảo nỗi phiền muộn không bao
giờ dứt được,
Thì chỉ sợ càng khiến cho sự phiền muộn tăng thêm mà thôi.
Dịch thơ:
I
Xem mạch đừng nên nói muộn phiền,
Trâu công hãy
liệu thuốc cho yên;
Bảo rằng phiền muộn không sao dứt,
Chỉ sợ càng tăng phiền muộn
lên.
Cao Huy Giu
II
Mạch xem chớ nói muộn phiền,
Trâu Công thuốc giỏi cốt nên
điều hòa;
Muộn phiền nếu bảo khó qua,
E rằng phiền muộn có đà tăng thêm.
Đỗ
Quang Liên
Chú thích:
- Theo Đại Việt sử ký, vua Trần Minh Tông làm bài
thơ này trước lúc mất 1375. Ông bệnh nặng, thầy thuốc Trâu Canh xem mạch nói:
“mạch phiền muộn”. Minh Tông vốn không ưa Trâu Canh, mượn thơ để ngỏ ý. Mặt
khác, ông rất duy lý trước cái chết, không cho cầu đảo, phóng sinh, cũng không
chịu uống thuốc, bài thơ này cũng biểu hiện khía cạnh hài hước.
- Trâu công tức
Trâu Canh, con thầy thuốc Trâu Tôn, Trâu Tôn đi theo quân xâm lược Nguyên, khi
bị bắt, y được giữ lại chữa bệnh cho vương hầu. Trâu Canh nối nghiệp cha, có lần
chữa khỏi bệnh cho vua Dụ Tông nên được Dụ Tông yêu, nhưng do hạnh kiểm xấu,
làm nhiều việc bậy, nên vua Minh Tông rất ghét.
No comments:
Post a Comment